Banh háng ra cho anh yêu đâm phê lòi

Tôi mở cổng để thằng bạn dắt xe vào, sau khi nghe tiếng thằng bạn của bạn tôi trong nhà. “Em yêu Anh!” nhẹ ra giữa cái hôn. Hoặc tế nhị nhường chúng tôi cho nhau, mai tôi sẽ mua hẳn cây thuốc cho chúng nó. Hoa bạt ngàn cả triền đê Nghi Tàm đủ loại, hồng đỏ vàng khoe sắc như cố tô điểm cho em, bông hoa đẹp nhất của tôi. Khi rời nhau để lấy hơi, mặt em đã rạng hồng, vệt hồng lan hết mặt xuống cổ. Em luôn cười. Bố mẹ cũng ngạc nhiên với trạng thái của tôi. Tôi biết, tôi và em đã kết nối và nhịp cùng một đập. Sóng sánh, tinh khiết. Và tôi cũng thấy tự nhiên hơn. Tay tôi xiết chặt lấy em, để cảm giác mềm êm trước ngực. Im lặng. Ngày đó cũng đến, ngày thằng bạn hẹn hộ rủ đi chơi chợ hoa Tết. Cái áo cánh hoa tím cộc tay, hớn lên, một vùng trắng ngọt ngào, phẳng phiu. Đổ đầy chậu nước, tôi ngồi xuống, cầm tàu lá dong, cũng rửa. Tôi chỉ mới biết tên em và khuôn mặt trắng mịn màng, không tì vết. Nhớ đến thắt ruột. Đưa em đi ăn, thời gian ngắn lại. Và tôi cảm giác em cũng vậy, màu hồng bắt đầu lan dần từ cổ, lên má, môi em mím lại đầu cúi thấp hơn.